Nguyên Thạch

Hương xưa

Hạt rơi rơi.
Dìu nhau qua đồi cỏ.
Gót thon mềm.
Bước nhỏ ngại bùn dơ.
Mây lang thang.
Không đợi.
Hững hờ.
Thiên thần nhỏ.
Đồi mơ thu dệt mộng.
Em kiêu sa.
Áo trắng tà gió lộng.
Chiều dần trôi.
Mờ bóng tưởng ma trơi.
Trên đỉnh cao .
Lời gởi gió ru hời.
Em kiều diễm.
Thu ơi.
Hoài cảm.
Lá chuyển màu.
Thu sang.
Mùa tháng Tám.
Úa vàng đau.
Trời lam tím nhớ nhung.
Từ biệt ly.
Trổi điệu nhớ chập chùng.
Về bên ấy.
Lối chung chia đôi ngã.
Đồi hoang vu não nề rơi từng lá.
Loài côn trùng thương khóc gã cô đơn.
Trăng lưỡi liềm ẩn hiện bóng chập chờn.
Lời ai oán .
Trĩu cô đơn hờn tủi.
Là phận số.
Ai đem tim xát muối.
Lịm hồn ai.
Tình cuối tình đầu.duyên đầu
Tiễn nhau đi mùa tháng Bảy mưa ngâu.
Ta đào huyệt chôn mối sầu miên viễn.
Ngoảnh lại chi.
Cho đau người đưa tiễn.
Có hơn không.
Cứ thẳng chuyến đò sang.
Cứ vui đi với pháo đỏ tơ vàng.
Để trọn chuyến sang ngang cùng duyên mới.
Thu đến.
Thu đi.
Ôi tương phùng dịu vợi.
Mùa vàng rơi tôi thầm tới nơi đây.
Bới dư hương đào kỷ niệm đong đầy.
Tìm nồng ấm.
Nơi đây mùa thu cũ.

Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 26.7.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Hương xưa"